Review phim Đào, Phở Và Piano – Xem với tâm trí mở và kỳ vọng vừa phải

Bạn đang xem: Review phim Đào, Phở Và Piano – Xem với tâm trí mở và kỳ vọng vừa phải tại daihocdaivietsaigon.edu.vn

Đối với Đào, Phở Và Piano, làm phim lịch sử là một hành động mạo hiểm trong điện ảnh Việt Nam. Thể loại phim này đòi hỏi tính chân thật, tính tài liệu nhất định pha với sự cường điệu hợp lý, bối cảnh và dựng cảnh đủ sức thuyết phục khán giả. Kịch bản phải chất lượng, hoặc ít nhất dừng ở mức xem được, đạt chuẩn tối thiểu.

Dựa trên những điều này, có thể nói Đào, Phở Và Piano đáng khen về tinh thần tiên phong. Nhưng nếu đặt quá nhiều kỳ vọng, bộ phim sẽ không như mong đợi, dù rất đáng ghi nhận về tinh thần.

YouTube video
Trailer Đào, Phở Và Piano

Đào, Phở Và Piano – Tình người trong thời mưa bom, bão đạn

Lấy bối cảnh Hà Nội cuối năm 1946, đầu 1947, trận chiến chống Pháp diễn ra ác liệt. Khu phố cổ trở thành chiến trường. Quân Việt Minh thiếu thốn đủ thứ, tự dựng thành lũy chiến đấu cầm hơi. Người dân thì di tản đến nơi khác. Trong thời loạn lạc, cô tiểu thư Thục Hương bị lạc gia đình, buộc cô phải trở về khu nhà cũ không may nằm ở tâm trận địa.

Tại đây, Thục Hương gặp lại người yêu Văn Dân (Doãn Quốc Đam) – lính Việt Minh và tiếp tục tình yêu của hai người đến khoảnh khắc cuối cùng. Còn Đào, Phở Và Piano mở ra thêm các chương sách cuộc đời của những ai bám trụ góc phố và cách số phận của họ giao thoa trong khoảnh khắc cái chết có thể đến bất cứ lúc nào.

Điểm nổi bật ở Đào, Phở Và Piano là yếu tố con ngườiĐiểm nổi bật ở Đào, Phở Và Piano là yếu tố con người

Trong các đoạn tóm tắt về phim, Đào, Phở Và Piano luôn nhấn mạnh yếu tố con người hơn tất cả và đó chính xác là những gì bộ phim mang đến. Khởi đầu bằng một trường đoạn giao tranh ác liệt giữa quân thực dân và Việt Minh, bộ phim đã có đủ sự khốc liệt và nhấn nhá được tính hào hùng của các chiến sĩ nhỏ bé để đưa chính nó vào một giai đoạn yên ắng hơn.

Đào, Phở Và Piano hiện lên là một cuốn truyện tự sự nhiều chương với nhiều nhân vật từ cầm trịch câu chuyện của họ hơn là một phim chỉ chuyên kể về một hoặc hai nhân vật chính thường thấy. Lối kể phi tuyến tính góp phần làm các nhân vật trở nên rõ ràng hơn mà không cần lấn át lẫn nhau, cũng như truyền tải nhiều thông tin quá khứ, tương lai của họ hiệu quả trong thời lượng phim chưa đến 2 tiếng đồng hồ như thế này.

Dàn nhân vật từ mọi tầng lớp giao thoa trong Đào, Phở Và PianoDàn nhân vật từ mọi tầng lớp giao thoa trong Đào, Phở Và Piano

Khoảng thời gian yên ắng này có thể coi là khoảng lặng trước cơn bão đối với người xem, nhưng nhân vật lại không biết điều sắp đến. Đây có thể nói là trường đoạn Đào, Phở Và Piano cố gắng thiết lập lý do và những cảm xúc kết nối giữa hai bên màn hình. Cho nên, sự thay đổi trong nhịp điệu ngay lập tức được nhận ra, từ nhanh và dồn dập ở đoạn đầu chuyển sang chậm rãi. Đây là lúc bộ phim có thể tỏa sáng.

Các nhân vật trong đây đến từ mọi tầng lớp xã hội bấy giờ. Anh lính không hiểu gì về những môn nghệ thuật cao siêu, cô tiểu thư của gia đình tiểu tư sản giàu có, ông họa sĩ nuôi tình yêu cháy bỏng với nghệ thuật, cậu bé đánh giày mồ côi, hai vợ chồng bán phở, cho đến một anh chàng công tử Hà thành học sâu hiểu rộng. Họ được kết nối với nhau bằng một sự kiện – chiến tranh chiến lũy ở phố cổ. Sự kiện bắt đầu ở tâm chấn đem họ bước qua đời nhau.

Đào, Phở Và Piano là một phim rất tìnhĐào, Phở Và Piano là một phim rất tình

Đào, Phở Và Piano “tâm sự” với khán giả các mảnh đời ấy một cách tự nhiên, dành các khung hình để nhấn nhá tình người trong thời buổi chiến loạn, nhưng cũng để hình ảnh “đào”, “phở” và “piano” nói lên bản sắc Hà thành rất gãy gọn xuyên suốt bộ phim. Trong đó, “đào” đại diện cho nét Tết không thể thiếu ở Hà nội, tiếng “piano” du dương không chỉ là yếu tố gắn kết tình yêu giữa Thục Hương và Văn Dân mà còn thể hiện tính lãng mạn, thấm nhuần sự phong nhã của con người nơi đây. Còn bát “phở” thì đong đầy tình người trong lúc khốn khó.

Đào, Phở Và Piano ghi điểm ở những khoảnh khắc diễn ra trong không gian được kiểm soát và tập trung, không nhiều người, không ồn ào, cho phép người xem tập trung vào nhân vật. Hai vợ chồng bán phở chờ cậu bé đánh giày trở về sau buổi làm việc, ông họa sĩ ngồi lại chuyện trò với vị linh mục bên hai bát phở nóng hổi. Chàng công tử nhà giàu chở che cho thằng bé đánh giầy…những lúc như vậy, bộ phim rất tình.

Đào, Phở Và Piano là một bộ phim lãng mạn, nhưng...Đào, Phở Và Piano là một bộ phim lãng mạn, nhưng…

Đào, Phở Và Piano thủng lỗ chỗ ngay từ đầu

Đào, Phở Và Piano chắc chắn thấm nhuần tính lãng mạn lứa đôi – không ngạc nhiên lắm khi bộ phim tập trung vào một nam một nữ đã dung dưỡng tình yêu sâu đậm trước khi trận chiến bắt đầu. Song, đôi lúc, chuyện tình bộ đôi này lấn át những tuyến truyện khác, phá vỡ thế cân bằng từ đầu. Nhưng đó là vấn đề nhỏ nhất mà bộ phim phải lo lắng.

Bối cảnh và kỹ xảo có thể nói là khía cạnh thiếu hụt của bộ phim, nhưng đó là khiếm khuyết có thể được thông cảm, dù gì thì đây là một dự án kinh phí thấp. Vấn đề lớn nhất mà Đào, Phở Và Piano phải lo lắng là mạch logic. Sau khoảng lặng là đoạn cao trào cuối phim. Và nó được thực hiện một cách hào hùng, đậm đức hy sinh, có thể nói là hoành tráng, đẫm máu (theo tiêu chuẩn cho phép của điện ảnh Việt Nam)…và thật sự khó hiểu, được xây dựng theo hướng đi không hợp lý chút nào.

Đoạn cao trào cuối cùng thật không hợp lý chút nàoĐoạn cao trào cuối cùng thật không hợp lý chút nào

Sự dày đặc của dàn nhân vật không cho phép đào quá sâu vào từng người, nên tuyến nhân vật của Đào, Phở Và Piano thật sự khá nông. Họ dành phần lớn thời gian nói chuyện rất vĩ mô nên nhiều lúc họ trở thành hình mẫu hơn là con người. Tuy nhiên, đoạn đầu đã thiết lập được Văn Dân là một người trẻ yêu nước nhiệt huyết, nên nhận định lúc cuối của đội trưởng không ăn nhập gì với những nền tảng được thiết lập trước, khiến tình tiết nhằm đẩy gay cấn cho mạch phim theo đó không có sự thuyết phục nào.

Người viết có thể bỏ qua sự thiếu hụt về dựng cảnh và bối cảnh, sự thiếu hụt về chiều sâu nhân vật, sự dàn trải, đôi khi lê thê ở một số đoạn, sự chuyển cảnh và kết nối các tuyến truyện nhân vật không mượt mà, thậm chí là đoạn “quảng cáo phở Hà nội” vô duyên, thậm chí là màn tiếng Pháp không không phụ đề, nhưng phá hoại mạch logic là điều không thể bỏ qua.

Những cái chết cuối phim mất đi ý nghĩaNhững cái chết cuối phim mất đi ý nghĩa

Việc Văn Dân tự ý bỏ đi hay bị bỏ lại cũng không hợp lý khi các đồng đội được thể hiện khá gắn kết. Hơn nữa, đội lính được lệnh rời đi chứng tỏ nơi đó đã không thể giữ hoặc không cần giữ nữa. Trừ khi có lệnh tử thủ, thật khó hiểu khi Văn Dân và ông họa sĩ lại ở lại trong khi ông họa sĩ biết nhóm được lệnh đi đâu và Thục Hương rõ là biết đường đi nước bước của đội.

Màn đối đầu anh hùng của đoạn cao trào dường như chỉ là màn khói che phủ những điểm vô cùng bất hợp lý này. Đến cuối cùng, người xem được chứng khiến đoạn kết mất hết cảm xúc mà bộ phim muốn truyền tải và sự hy sinh không thực sự cần thiết.

Hãy xem Đào, Phở Và Piano với một tâm trí mởHãy xem Đào, Phở Và Piano với một tâm trí mở

Đào, Phở Và Piano dành cho ai?

Đào, Phở Và Piano có phải là một bộ phim hoàn hảo không? Chắc chắn không. Không có bộ phim nào hoàn hảo cả, chỉ có bộ phim hoàn thiện hết mức có thể. Bộ phim này có thể đánh giá là thiếu sức bền, mạnh lúc đầu, đuối lúc sau. Song, nếu xét về tổng thể, Đào, Phở Và Piano là một nỗ lực khá so với mặt bằng chung phim Việt.

Bộ phim này sẽ dành cho những ai muốn thử phim lịch sử Việt Nam trông như thế nào, với điều kiện là xem với tâm trí mở và kỳ vọng phù hợp. Xem lịch chiếu Đào, Phở Và Piano được cập nhật nhanh nhất tại web Trường Đại học Đại Việt Sài Gòn và mua vé xem phim trở nên dễ dàng hơn bao giờ hết! 

Bạn thấy bài viết Review phim Đào, Phở Và Piano – Xem với tâm trí mở và kỳ vọng vừa phải có khắc phục đươc vấn đề bạn tìm hiểu ko?, nếu ko hãy comment góp ý thêm về Review phim Đào, Phở Và Piano – Xem với tâm trí mở và kỳ vọng vừa phải bên dưới để Trường Đại học Đại Việt Sài Gòn có thể thay đổi & cải thiện nội dung tốt hơn cho các bạn nhé! Cám ơn bạn đã ghé thăm Website: daihocdaivietsaigon.edu.vn của Trường Đại học Đại Việt Sài Gòn

Nhớ để nguồn bài viết này: Review phim Đào, Phở Và Piano – Xem với tâm trí mở và kỳ vọng vừa phải của website daihocdaivietsaigon.edu.vn

Chuyên mục: Giải trí

Xem thêm chi tiết về Review phim Đào, Phở Và Piano - Xem với tâm trí mở và kỳ vọng vừa phải
Xem thêm bài viết hay:  Top diễn viên JAV ăn khách nhất BookMate tháng 8/2023

Viết một bình luận